Wang Shouye (Vương Thủ Nghiệp) sinh năm 1943 trong một gia đình nông dân ở tỉnh Hà Nam, miền trung Trung Quốc. Là một học sinh xuất sắc, ông đạt điểm cao thứ sáu ở tỉnh Hà Nam trong kỳ thi Cao khảo (Kỳ thi tuyển sinh đại học, cao đẳng của Trung Quốc) năm 1964. Ông được nhận vào Đại học Thiên Tân, theo học chuyên ngành kỹ thuật.
Năm 1968, Wang được tuyển dụng vào tập đoàn quân số 38 của quân đội Trung Quốc, đóng quân tại thành phố Bảo Định, tỉnh Hà Bắc với tư cách là kỹ sư quân sự.
Trình độ học vấn cao và am hiểu chuyên sâu về kỹ thuật giúp ông Vương vượt lên trong hàng ngũ sỹ quan, không ngừng thăng chức.
Sau đó, ông Vương được chuyển đến Tổng cục Hậu cần quân đội Trung Quốc, trải qua nhiều lần thăng cấp, được bổ nhiệm làm Trưởng phòng Cơ sở hạ tầng và Doanh trại của tổng cục vào tháng 12/1995. Ông Vương khi đó mang quân hàm thiếu tướng.
Tháng 7 năm 2001, ông trở thành phó tư lệnh trong hàng ngũ hải quân Trung Quốc. Một năm sau, ông giữ chức phó Đô đốc Hải quân Trung Quốc, xếp thứ 2 trong số 5 phó đô đốc khi đó.
Ông Vương Thủ Nghiệp từng giữ chức Phó Đô đốc hải quân Trung Quốc.Ngã ngựa dưới tay nhân tình
Vương Thủ Nghiệp từng có rất nhiều tình nhân, ông hưởng thụ mọi lãng mạn trên đời. Nhưng dù thế nào đi chăng nữa, ông cũng không thể ngờ rằng có một ngày ông lại ngã ngựa trước những nhân tình của mình.
Tình nhân có quan hệ gắn bó nhất với ông Vương là một cô gái trong đoàn văn công quân đội họ Khương (Jiang). Theo các tài liệu của tòa án, khi ở đỉnh cao quyền lực, ông Vương đã giúp Jiang chuyển công tác tới Bắc Kinh. Jiang sau đó đã sinh cho ông Vương một con trai.
Vợ của ông Vương làm việc cho một công ty liên quan đến xây dựng và kiêm luôn chức vụ tổng giám đốc. Được biết, mối quan hệ giữa vợ chồng họ đã xảy ra mâu thuẫn từ lâu, vợ chồng ông ly thân và hai cô con gái cũng đã di cư ra nước ngoài.
Các mâu thuẫn bắt đầu xảy ra khi Jiang yêu cầu ông Vương bỏ vợ để cưới mình hoặc cả hai chấm dứt quan hệ tình cảm. Ông Vương đồng ý chấm dứt nhưng muốn giành quyền nuôi con. Khương yêu cầu ông Vương khoản tiền 5 triệu nhân dân tệ (khoảng 17 tỷ đồng) để bù đắp cho tổn thất về tinh thần và tuổi xuân nhưng ông Vương không chấp nhận. Hai người đã tranh cãi về khoản tiền trong nhiều năm mà không đạt được thỏa thuận.
Một trong những người tình của ông Vương.
Đồng thời, Jiang cũng phát hiện ông Vương có nhiều phụ nữ bên ngoài, hai người thường xuyên cãi vã. Vương thường xuyên đánh đập, mắng mỏ cô và dùng thủ đoạn xã hội đen để đối phó với cô.
Trong tuyệt vọng, Jiang quyết định báo cáo vụ bê bối của ông Vương với lãnh đạo Quân ủy Trung ương. Lúc đầu, ông chỉ coi lời nói của Jiang như một lời đe dọa, nhưng ông không ngờ rằng cô ta sẽ chèn ép mình từng bước, từ từ hành động, cuối cùng tiết lộ những bí mật đã được che giấu trong nhiều năm.
Theo cáo trạng, cô gái họ Khương tố ông Vương đã nói dối về mối quan hệ bất hòa với người vợ, rằng ông sớm muộn sẽ ly dị vợ. Đó là lý do cô tin rằng ông Vương sẽ cưới mình. Cả hai khi đó quen nhau được 5-6 năm.
Liên minh với hai nhân tình khác của ông Vương, Jiang đã đã viết 58 bức thư phanh phui bê bối ngoại tình trong 2 năm. Đơn tố cáo cũng được gửi tới Quân ủy Trung ương Trung Quốc (CMC). Quân ủy sau đó đã mở cuộc điều tra, dẫn tới việc ông Vương bị kết tội.
Về sau, những người phụ nữ có quan hệ tình cảm với ông Vương đều đã bị điều tra. Trong số đó, Jiang bị điều tra chặt chẽ vì có liên quan nhiều nhất đến vụ án. Hồi đó, sau khi Jiang được chuyển đến Bắc Kinh, ông Vương đã chi rất nhiều tiền cho cô, mua bất động sản, xe hơi và nhiều tài sản có giá trị khác. Giờ đây, mặc dù Jiang là người tố giác nhưng hầu hết bất động sản, ô tô và các tài sản của cô đều được mua bằng tiền có được từ việc tham ô của ông Vương.
Các nhà điều tra Trung Quốc phát hiện ông đã nhận tổng cộng 160 triệu nhân dân tệ từ các nhà thầu xây dựng trong giai đoạn làm việc ở Tổng cục hậu cần. Khám nhà Vương Thủ Nghiệp ở Bắc Kinh và Nam Kinh, các nhà điều tra Trung Quốc đã tịch thu 52 triệu nhân dân tệ và 2,5 triệu USD. Số tiền này được giấu trong tủ lạnh, lò vi sóng, máy giặt. Ngoài ra, trong két sắt ở phòng làm việc của ông Vương cũng có 50 triệu nhân dân tệ.
Ngày 14/12/2006, ông Vương bị kết án tử hình treo, sau đó giảm xuống còn tù chung thân.
T. Linh (Theo 163)